Trần Hạo nói là làm anh sai người chuyển toàn bộ đồ đạc của mình về nhà Phương Lãnh
Anh định đóng cột luôn ở đây chăng?
“Thiếu gia Trần Thiếu đã cho người dọn đồ của cậu ấy qua đây rồi”
“Cái gì cơ thật sao?”
“Là thật cậu xuống xem đi”
“Không xuống”
Người làm cũng lắc đầu ngao ngán với tính ương bướng của Phương Lãnh
Dưới đại sảnh Trần Hạo đang ngồi ung dung ôm chiếc laptop làm việc
Anh vừa xử lý công việc bên nước vừa phải nghĩ cách lôi Phương Lãnh về
Bỗng chuông điện thoại anh reo lên
“Gia Hân gọi!”
Trần Hạo nhấc máy nghe đầu dây bên kia chưa kịp để anh nói thì Gia Hân đã sổ cho một tràng dài
“Hạo à anh có biết đã mấy tiếng mấy phút anh không gọi cho em rồi không? Anh định lãng quên luôn người con gái này chứ gì”
Gia Hân nói với giọng điệu hờn dỗi tuy cô biết anh đi là vì công việc nhưng nỗi nhớ anh trong người của cô không thể kìm nén được nữa rồi
“Trẻ con à anh xin lỗi nhiều việc quá nên anh có hơi quên! Em đã ăn gì chưa?”
“Em ăn rồi còn anh”
“Anh cũng chuẩn bị đi ăn đây!”
“Anh nhớ là không được nhịn đâu đấy nhé! Lúc đi anh là 72.7kg khi trở về mà tụt mấy cân nào thì liệu hồn nghe chưa “
“Anh nghe rồi bà xã em đừng quát anh như thế anh cũng biết buồn đó”
“Ai bảo anh không chịu gọi cho em”
“Được rồi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-thieu-anh-la-mon-no-doi-em/2611216/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.