Không có kỳnghỉ sau kết hôn, không đi du lịch tuần trăng mật, sáng thứ Hai Lạc Trần đã đihọc.
Sángthứ Hai tuần trước, vì chuyện của Lạc Sa mà cô đã bỏ tiết. Mấy ngày sau đó cũngchỉ đến trường học xong là về thẳng, không gặp lại Sở Kinh Dương. Mà cho dù anhta đột ngột biến mất như thế, Lạc Trần cũng không cảm thấy ngạc nhiên. Kẻ ngôngnghênh đó đâu có sống theo cách thông thường, anh ta muốn gì, không muốn gì,chẳng phải việc người bình thường có thể đoán biết được.
LạcTrần cảm thấy bây giờ cô chỉ cần đi bộ vài bước là toàn thân đau nhức vô cùng,cũng khỗng muốn ăn uống gì, chẳng lẽ đã già rồi, trước đây cô đâu có yếu ớt thếnày. Cô quyết định đến siêu thị mua một ít đồ, buổi trưa sẽ tự nấu thứ gì ngonngon cho mình, trong phòng ký túc có một căn bếp nhỏ, có thể làm vài món đơngiản.
Tay cầmtúi đồ ăn trèo lên tầng năm thì thấy Sở Kinh Dương đang đứng dựa vào cửa phòngcô. Lạc Trần nghĩ, người này hình như lúc nào cũng tùy tiện dựa dẫm vào đâu đó,không giống Lâm Tự, dù ở đâu cũng đứng thẳng người nghiêm chỉnh. Có điều, cảhai đều có khí chất thu hút hấp dẫn người khác.
LạcTrần đi đến mở cửa, Sở Kinh Dương liền đi theo vào trong, nói: “Ừm, sau khi emdọn dẹp xong quả nhiên khác hẳn, trông có vẻ rất dễ chịu. Em mua nhiều đồ thế,tí nữa định nấu món gì?”.
LạcTrần hoàn toàn xem anh ta như không tồn tại, mang đồ vừa mua vào trong bếp,phân loại rồi cho vào tủ lạnh. Lại mở một chai nước, uống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-the/7475/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.