Người khôngrõ tình hình nhất vẫn là Lạc Sa. Buồn bã lo lắng cả ngày trời, nhìn thấy chịrồi vẫn không nhẹ nhõm hơn. Cậu không biết chị đưa mình đến đây để làm gì. Khuchung cư lớn trước mặt còn có phòng bảo vệ, ra vào cần mật mã, nhà xe ngay bêncạnh cũng thế, chỉ nhìn thôi cũng biết là nơi của người giàu ở.
LạcTrần dù đã từng đến đây hai lần nhưng cũng chưa quen với môi trường xung quanhlắm. Ban ngày đã đi một vòng ở đây rồi nên còn nhớ, căn hộ Lâm Tự ở tầng trêncùng của tòa nhà cao nhất trong khu chung cư này, tầng mười tám, Lạc Sa ở tầngmười bảy. Đồ của Lạc Trần buổi chiều đã chuyển đến rồi, cô chỉ mang theo một sốít đồ đạc đơn giản của Lạc Sa. Dù sao căn nhà cũ vẫn ở đấy, lúc nào cần thì vềlấy sau.
Căn hộLạc Sa ở có diện tích tầm hai trăm mét vuông, hình thức thì giống hệt căn hộtầng trên, sạch sẽ ngăn nắp, bốn phòng ngủ một phòng khách, một phòng ăn, phongcách rất hiện đại, màu sắc chủ đạo là đen và trắng nhìn rất giống phòng trưngbày. Vương Dịch Thu có giỏi giang tới mức nào đi nữa thì trong một thời gian ngắnnhư thế cũng không thể có sáng kiến gì đặc biệt. Đồ dùng trong nhà cũng là docô ấy chọn, đa phần đều là đồ bằng vải màu be ấm áp, rõ ràng đã trung hòa đượcsự lãnh lẽo của căn nhà, tạo cho người ta có cảm giác đầm ấm.
LạcTrần lấy ra một tấm thẻ, đấy chính là chìa khóa thẻ từ, chỉ cần quẹt thẻ ở dướilầu, sau đó nhập mật mã là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-the/7473/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.