Trậntuyết lớn đầu tiên của mùa đông đến rất bất ngờ. Mông Mông kéo Lạc Trần ra sânvận động đi dạo, nói là để cô nghe tiếng bước chân mạnh mẽ của mùa đông đang đèbẹp mọi vận xui dưới chân, mang vận may về. Lạc Trần cười, chuyện này thì liênquan gì đến nhau, nhưng vẫn khoác chiếc áo dày nhất vào, cùng Mông Mông rangoài.
MôngMông muốn đắp người tuyết, nghe Lạc Trần nói mình chưa từng đắp thử bao giờ,liền dạy cô. Hai người đang chơi rất vui vẻ thì Sở Kinh Dương xuất hiện. Anh tađi tới, tay nặn một nắm tuyết nhỏ, nghiêm chỉnh đặt lên trên quả bóng tuyếttròn tổng giám đốc mà họ vừa nặn xong, nói với Lạc Trần: “Em đi theo anh, anhcó chuyện muốn nói với em”.
LạcTrần gật đầu, gần đây anh biến mất đã giúp cô được yên tĩnh một thời gian. Cólẽ đến cả những lời tỏ tình hôm ấy cũng chỉ là câu nói đùa của anh mà thôi.
Sở KinhDương dẫn Lạc Trần tới khán đài lộ thiên, đưa tay phủ đám tuyết trên đó rồingồi xuống. Lạc Trần đứng ở bậc tam cấp phía dưới, đợi nghe anh nói.
“Anh đãtìm ra hung thủ giết cha mẹ em rồi”.
Tin nàyquá bất ngờ, Lạc Trần sững sờ nhìn Sở Kính Dương.
“Saukhi nghe nguyên nhân cái chết của họ, anh đã nhờ người điều tra”. Sở Kinh Dươngvẫn nói điềm tĩnh. Sau khi nghe nói tới nguyên nhân cái chết của cha mẹ nuôiLạc Trần, anh liền bắt tay vào điều tra. Mặc dù đã từng sống trong thế giới xãhội đen, tin vào luật rừng mạnh được yếu thua, nhưng Sở Kinh Dương vẫn giữnguyên tắc sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-the/2069136/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.