Trương Tường lên tiếng hỏi: “Phải chăng kẻ đi cùng Tưởng Vi năm đó chính là người phục vụ lưng gù mà đội trưởng Kỷ trông thấy?”
Kỷ Nghiêu trầm tư: “Cũng khó nói.”
Anh quay sang Triệu Tĩnh Tĩnh: “Tĩnh Tĩnh cậu cùng mấy anh em điều tra người đàn ông bỏ trốn cùng Tưởng Vi.”
Trước khi tra ra được chân tướng sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào.
Kỷ Nghiêu về bàn làm việc của mình, uống một hộp sữa.
Ngày đó trong bữa tiệc sinh nhật của Tưởng Vi, Kỷ Nghiêu thuận miệng hỏi vài câu và anh nghi ngờ thân phận này của cô ta cũng là giả. Cô ta không phải là Tưởng Vi, cô ta còn có một thân phận khác. Đồng thời khả năng có thể đúng như Hàn Tích đây là Quách Oánh, cô gái đã từng ở cô nhi viện Trịnh Tiêu. Trực giác của Kỷ Nghiêu trước nay vẫn luôn rất chuẩn.
Tuy trực giác không thể lấy làm bằng chứng nhưng có thể giúp cho phương hướng điều tra phá án.
Kỷ Nghiêu cầm tư liệu của Tưởng Vi đến phòng pháp y, bên trong đó có một tấm ảnh Tưởng Vi đã chụp khi nhập học trung học.
Bức ảnh rất mờ, chụp ra từ một tập văn kiện cũ đã bạc màu.
Cô gái trong hình tóc ngắn, da ngăm đen, đôi mắt không lớn lắm, nếu lạc trong đám đông chắc sẽ biến mất không thấy tăm hơi, chứ không được sáng rực rỡ như Tưởng Vi hiện tại.
Hàn Tích nhận lấy: “Đây không phải là Quách Oánh.”
Nói thêm: “Tuy tôi không còn nhớ rõ dáng vẻ của Quách Oánh nhưng cảm giác tôi đối với cô ta vẫn còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-quy-em-nhu-mang/1296294/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.