Đường Dương ngồi xếp bằng trên mặt đất như thường lệ chờ quay phim, một lát sau, hắn nhận thấy được có người tới gần, nhưng hắn không nhúc nhích, bởi vì đoán được người tới là ai.
“A, cuối cùng là tìm được cậu, thật lớn bài.”
Thanh âm này không phải Đỗ Tường, Đường Dương giật mình, quay đầu lại.
Tiết Khải nhếch miệng cười đến thực không đứng đắn: “Mấy ngày hôm trước cậu cũng đã thấy rồi, chỉ cần tôi cao hứng, tôi có thể tùy thời loại bỏ cảnh diễn của cậu, đương nhiên, nếu hầu hạ tôi thoải mái, để đạo diễn cho cậu thêm cảnh diễn cũng thực dễ dàng.”
Đường Dương thu hồi tầm mắt, tựa hồ còn không muốn nhìn hắn.
Tiết Khải ái muội đánh giá hắn: “Về phần điều kiện, tôi nghĩ cậu hiểu rồi, không trả giá thì đâu ra hồi báo……”
Nhưng mà thời điểm hắn cho rằng Đường Dương sẽ tiếp tục bảo trì im lặng, Đường Dương lại thình lình mở miệng: “Nhưng tôi đối với làm cậu cũng không có hứng thú lắm.”
“Cái, cái gì!?” Tiết Khải mở to hai mắt nhìn, hắn có phải nghe lầm hay không? “Cậu đang nói cái gì?”
Cho rằng hắn không hiểu, Đường Dương đưa tay ra hiệu số “1”, nói: “Tôi.”
Hắn lại dùng tay trái tạo một vòng tròn: “Cậu.”
Sau đó hắn đem tay phải con số “1” cắm vào “vòng tròn” của tay trái, nói: “Hầu hạ thoải mái.”
Cuối cùng hắn nhún vai, đút tay vào túi quần: “Không có hứng thú.”
“Cậu, cậu……!” Nhục nhã trắng trợn như vậy khiến Tiết Khải tức giận, “Giả ngây giả dại đúng không? Hừ, không thể hòa thuận với tôi, sau này cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nhu-nhong/1347951/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.