Faun phun thứ bẩn thỉu trong miệng ra, lạnh lùng nhìn Jodie Winston khụy xuống đất lăn lê bò càng.
Nếu có nước, cậu thật muốn súc miệng trước tiên, có điều khạc thứ máu kia ra khỏi miệng cảm giác đã tốt hơn nhiều.
Cậu đá khẩu súng lục, nhấc chân đạp lên vai Jody, không cho hắn tiếp tục lăn qua lăn lại.
"Tao vốn chỉ muốn đợi đến khi mày một thân một mình thả lỏng cảnh giác, hoàn toàn tin tưởng tao, mở trói hai tay tao ra là đủ rồi." Chân cậu giẫm mạnh, đóng Jody xuống sàn. "Thế nhưng suy nghĩ của mày quá quái đản, không biết có ai đã cho mày lời khuyên như vậy chưa, mặc dù giờ đã muộn, nhưng mày không ngại lắng nghe một chút đi. Đàn ông không bao giờ nên để thứ đó bắn vào miệng người khác."
"Điều này là không thể, là không thể." Jody hướng cậu hô to. "Mày đáng lẽ phải yêu tao, mày hận tao bao nhiêu thì nên yêu tao bấy nhiêu, Chúa tể ban cho năng lực sẽ không mất hiệu lực, Nguyên tắc cũng sẽ không sai, tao đã cảm giác được đánh đổi có hiệu lực, tại sao lại không có tác dụng lên mày."
"Phải, đánh đổi đã có hiệu lực." Faun từ trên cao nhìn xuống hắn. "Mày càng trở nên xấu xí, năng lực của mày rất hiệu quả đối với tao, khiến tao mỗi khi thấy mày đều sẽ thấy càng chán ghét, tao nghe nói loại năng lực không nằm trong tầm kiểm soát của mày, hơn nữa không thể đảo ngược, cho nên mày cũng không còn cơ hội biến tao thành thủ vệ của mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/2897437/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.