[hắn] mườimột 
Hắn mời cậu bé đến nhà. 
Đây là lần đầu tiên hắn để một đứa trẻ đi vào nhà hắn. 
Nhà đối với hắn mà nói không chỉ là nơi ở, nhưng cũng không phải cái gì bến đỗ ấm áp, che chở tâm hồn mà mọi người nói. Hắn không thích loại hình dung phàm tục ấy. 
Nhà đúng là một nơi linh thiêng, lại như một tòa thánh điện, mà bên trong tòa thánh điện này chỉ có thể có một mình hắn, cùng với những vị thần vô hình. 
Dagger ra nghênh đón bọn họ, trông nó uy vũ cường tráng. Lúc đầu cậu bé hơi sợ, nhưng rất nhanh đã quen thuộc. Nó là một con chó thông minh, trung thành mà thuần phục. Hắn để nó biểu diễn trò bắt bóng, Dagger ở trong sân tới lui như gió, như một tia chớp màu đen. 
"Tại sao nó được gọi là dao găm?" Cậu bé hỏi. 
Hắn suy nghĩ một lúc: "Bởi vì nó rất sắc bén." 
"Cái gì rất sắc bén?" 
"Hàm răng." 
Con Dagger nhặt bóng đem về, thả ở dưới chân cậu bé, lè lưỡi, chờ được khen ngợi. 
Cậu bé xoa xoa đỉnh đầu nó. 
Hàm răng của nó thật sự sắc bén, nhưng dưới ý hiệu của hắn chỉ thân mật liếm mu bàn tay cậu. 
Họ cùng đứng trong sân chơi đùa với chú chó. 
Khi hắn vừa đến sân mới được tân trang lại, thảm cỏ trải dài, thâm thấp góc tường gieo mấy cây dã yên thảo. 
Hắn đem một số thứ từ nhà cũ chôn ở trong sân, điều này làm cho hắn mỗi lần đứng trên sân cỏ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/2897425/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.