Không cần nhiều lời đồn đại. 
Trong cái trấn nhỏ khép kín này, tốc độ truyền tin so với mạng Internet ở thế giới bên ngoài còn nhanh hơn. 
Một vài giờ sau sự việc, ngoại trừ những người đã biết rõ, mọi người đều nghe tin Sứ Giả trở về. Một cảm giác căng thẳng khủng bố treo trên đầu trấn nhỏ, mặc dù đêm đến đèn đuốc vẫn như cũ sáng choang, ngày về ánh nắng chan hòa, vẫn không cách nào xua tan bầu không khí mong manh cấp bách như dây đàn này. 
Ác mộng từ quá khứ dường như có những dấu hiệu tái hiện, những người đã từng trải không khỏi nảy sinh kính sợ. 
Bọn Lính Gác đột nhiên mai danh ẩn tích, các cột đèn đổ trên quảng trường trung tâm không có người sửa chữa, chúng giống như một dấu hiệu tai họa nằm ngang trên đường phố. Máu chảy đã khô cạn, biến thành những vệt thẫm đen, thẩm thấu vào mặt đất, xâm nhập vào khe hở, chỉ cần không có mưa cọ rửa, nó sẽ ở đó trong một thời gian dài. 
Trong căn nhà gỗ ngay rìa thị trấn, các Người Du Hành tụ tập lại với nhau. 
Roger nhìn quanh hỏi: "Tất cả đến đông đủ chưa?" 
"Morris và Brian không đến," Morgan nói. "Có điều họ chưa bao giờ tham dự cuộc họp của chúng ta." 
"Vậy là đến đông đủ." Roger nói, "Lần này chúng ta đã làm rất khá, không phải sao?" 
"Nếu máu không sền sệt như vậy thì sẽ tốt hơn." Wendy tay xoa xoa cổ, dù cho máu đã sớm rửa đi, cô vẫn cảm thấy một cảm giác nhớp nháp, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/2897408/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.