[hắn] sáu 
Hắn nói có thể gọi cho cô một chiếc taxi hoặc đưa cô về nhà. 
"Có người đang chờ cô ở nhà sao?" 
Cô nói cho hắn biết, cô có một đứa con trai bảy tuổi, nhưng cô đã mời người giữ trẻ tối nay. 
Hắn hiểu rõ đây là một ám chỉ, cô không ngại trở về muộn, nếu tất cả thuận lợi, cô cũng có thể không trở về. 
Làm sao mà hắn có thể bỏ lỡ một ám chỉ như vậy. 
Hắn nói: "Tôi vẫn còn rất nhiều tượng gỗ như vậy." 
CHƯƠNG 17: NGƯỜI THỰC THI PHÁP LUẬT 
"Lukes." 
Faun nới lỏng sợi dây thừng và xích sắt, để Lukes dựa vào vai cậu. Faun cảm thấy cả người anh lạnh lẽo, cực kì giống thi thể trong mơ. Đột nhiên một cảm giác khủng khiếp xâm chiếm cậu, cảm giác lạnh như băng từ Lukes truyền lên tay và ngực cậu. 
Chuyện gì thế này? Faun cảm thấy sợ hãi cực độ, toàn thân tóc gáy dựng thẳng. Nếu cậu có thể tỏa nhiệt như Keller, cậu sẽ muốn cơ thể lạnh lẽo này ấm áp lên ngay lập tức, nhưng cậu không thể, vì vậy cậu chỉ có thể tận lực ôm anh thật chặt, hy vọng như vậy sẽ khiến anh cảm thấy dễ chịu một chút. 
Keller dựa vào rễ cây, đầu trọc đầy máu, đầu cúi thấp, hôn mê bất tỉnh. 
Faun thử đặt Lukes lên lưng, cảm giác anh đè xuống bờ vai, dường như muốn dựa vào sức chính mình đứng lên. 
"Đừng nhúc nhích." Faun nói với anh. Lukes trông thật đáng sợ, Faun rất sợ anh chợt bỗng nhiên suy yếu chết. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/2897390/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.