Họ quen nhau chỉ mới có mấy ngày.
Lukes bị câu hỏi đơn giản mà trực tiếp này làm sửng sốt hồi lâu.
"Tôi có phải là người anh tin tưởng nhất, quan tâm nhất, người bạn tốt nhất?"
Sao có thể có khả năng? Anh nhiều nhất chỉ có hơi tin tưởng và quan tâm mà thôi, chưa bao giờ nghĩ đến cái từ tốt nhất này.
Anh không xứng có bằng hữu tốt nhất.
Nhưng Nguyên tắc sẽ không sai.
"Cho dù anh không nguyện ý thừa nhận, tôi thực sự xếp hạng số một trong đội ngũ của anh, cho dù cách anh một khoảng khá xa, nhưng ít ra là so với những người khác, tôi gần hơn nhiều. Đúng hay không?"
"Cậu không nên vui sướng như vậy." Lukes cau mày. "Đây không phải là điều gì tốt đáng để vui mừng."
"Nhưng không phải là một điều xấu, Nguyên tắc sẽ không bị tình hư giả ý lừa gạt, bằng không anh đã có thể muốn làm gì thì làm, giả vờ thân cận người anh căm hận, biến hắn thành tấm bia đỡ đạn." Faun nói: "Nếu đã vậy, ở cái thị trấn nhỏ này, tôi đã có một người bạn có thể yên tâm kết đồng minh. Phải không? "
"Về lý thuyết, có thể nói như vậy." Lukes đành phải thừa nhận, "Xác thực là như vậy."
"Đây đích thị là tin tốt đầu tiên tôi được nghe từ khi đến đây."
"Cậu thật kì quặc."
"Anh cũng thế."
Bọn họ bỗng nhiên gần gũi hơn rất nhiều.
"Câu chuyện của tôi đã xong rồi, tiếp nên tới lượt cậu."
"Được thôi." Faun suy nghĩ một chút nói: "Trước khi đến đây, cuộc sống của tôi vẫn luôn rất bình thưởng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-nho/106851/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.