Cậu cả một thân đều màu đen, đội mũ lưỡi trai, vành nón kéo rất thấp.
Trên hành lang tối tăm, Dụ Nhiên ngơ ngẩn mà nhìn cặp mắt hẹp dài của cậu dưới vành nón.
Dụ Nhiên không biết tại sao cậu lại tìm được chỗ này.
Tống Liệt rũ tầm mắt xuống, đưa tay chỉnh vành nón sẵn tiện che nửa khuôn mặt, Dụ Nhiên lúc này mới phát hiện bên cạnh cậu còn có người.
Nhân viên giao cơm còn đang kiểm tra địa chỉ, sau khi xác nhận đã đúng liền đi lên phía trước:"Xin chào, cô là Dụ tiểu thư đúng không?"
"Đúng thế."
"Vậy tìm được rồi, tôi lần đầu tiên giao đến tiểu khu này nên không quen lắm, đây là cơm hộp của cô."
"Cảm ơn." Dụ Nhiên nhận lấy hai chiếc túi của anh ta đưa qua.
"Tôi đã tìm cả nửa ngày trời đấy, may nhờ gặp chàng trai này mang tôi đi tìm địa chỉ, cậu ấy nói vừa hay muốn tìm cô, hai người là bạn sao?"
Anh chàng giao cơm rất ngây thơ, vì thế cũng không nhận ra Tống Liệt.
Dụ Nhiên gật đầu:" Làm phiền anh rồi."
"Không có gì, tôi đi trước đây, còn phải giao đơn hàng tiếp theo."
Nhân viên giao cơm nhanh chóng xuống lầu rời đi, Dụ Nhiên cầm cơm trong tay, cô cúi đầu nhìn đơn hàng, bên trên xác thật ghi tên cô.
Công việc của Kỷ Thiến thường xuyên bận rộn với điện thoại, có đôi khi bỏ lỡ điện thoại giao cơm, vì thế dần có thói quen ghi tên cô.
Bên ngoài vẫn mưa, không khí thật ẩm ướt, bên góc tường là rong rêu đã chồng chất nhiều năm, nhà cách vách không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-ngap-on-nhu/1738735/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.