Sau khi rời toilet đi một hồi lâu Dụ Nhiên vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Cô không muốn trở lại căn phòng chướng khí mù mịt kia, không muốn phải treo nụ cười giả dối để mời rượu, vì thế đơn giản đứng ở ngoài hành lang, cầm túi xách đứng dựa vào tường.
Cô không biết Tống Liệt làm sao mà biết được cô tham gia bữa tiệc, làm sao mà biết cô ở cùng với những người đàn ông kia.
Cậu tuyệt đối không phải vừa mới đột ngột thấy cô.
Cho nên việc trùng hợp vừa rồi, cả chuyện thấy cậu ở phòng cách vách cũng không phải ngẫu nhiên.
Dụ Nhiên sợ đứng ở hành lang sẽ lại gặp cậu, liền đi vào phòng trở lại, việc hợp tác có lẽ đã chẳng có sai sót gì, Giang Khả đang cùng bên đối phương nói chuyện rất vui vẻ.
Giang Khả đã uống rượu, sau khi bữa tiệc kết thúc Dụ Nhiên liền đỡ anh rời khỏi Đăng Hạc, đứng ở ven đường gọi xe.
Anh có chút say, lên xe liền dựa vào ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Bên ngoài đã là đêm khuya, đèn đuốc thành thị sáng trưng.
Xe chậm rãi chạy, Dụ Nhiên qua cửa sổ nhìn Đăng Hạc ngày càng xa dần.
Nhìn những vệt sáng chiếu lên cửa sổ xe, cô nhớ chàng trai kia cũng đã từng ngồi trong xe mà nhìn cô.
Khi đó đã là nhiều năm trước.
Cậu ngồi ở ghế phụ, môi đôi mắt hẹp dài cao lãnh cứ như vậy mà nhìn lướt qua cô.
Lúc ấy cô vừa vào Tống gia, vừa hèn mọn vừa nhút nhát, lại không biết từ đâu có lá gan mà cứ thế nhìn lại cậu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-ngap-on-nhu/1738732/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.