Gần đây Diêm Vương sức khoẻ không tốt, không thể cai trị Âm phủ nên đành gọi Hiền Ân xuống thay ông ta vài hôm. Trên Thiên Giới, Khinh Yên cũng thu xếp sự vụ để xuống Âm phủ thăm ông ta một chuyến.
- Huynh cảm thấy thế nào rồi?
- Không khoẻ lắm. Có lẽ do dạo này ta phải lo quá nhiều chuyện rắc rối, lại không để ý đến tu dưỡng nên tinh khí đã giảm sút nhiều.
Khinh Yên lấy trong tay áo ra mộ cái lọ sứ nhỏ bằng ngón tay cái đưa cho ông ta:
- Đây là thuốc tiên, muội lấy từ chỗ Thái Thượng Lão Quân, huynh uống thì sẽ sớm khoẻ lại.
- Được, ta cảm ơn. À phải, mấy ngày qua ta không theo dõi được Hiền Ân làm việc thế nào, hay muội đi xem hộ ta vậy? Ta lo nó làm không quen lại hỏng việc.
Nàng gật đầu:
- Huynh yên tâm, huynh không nói muội cũng sẽ đi.
Diêm phủ rộng lớn, đại điện uy nghiêm, không khí u ám thiếu sáng càng khiến nơi này trở nên đáng sợ. Khinh Yên đi vào từ cửa Tây của điện, dừng lại trước hàng cột đá hoa cương đen bóng. Cao cao trên đại điện đặt một ngai bằng đá, thấp hơn là các văn án nơi Phán quan ngồi. Việc của họ là xét xử công đức tội trạng của người chết, hỗ trợ Diêm Vương đưa ra phán quyết cuối cùng.
Hiền Ân đang ngồi trong đại điện làm việc, cứ một lát lại phải tiếp người. Hắn tuy không hẳn nghiêm túc nhưng giải quyết công việc đâu ra đấy.
Khi nàng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-khinh-yen/2618070/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.