Trảm Hồn Sứ nghe thấy động tĩnh phía sau thì vung mạnh cổ tay, Trảm Hồn đao huy về phía đầu của quỷ diện nhân. Hắn dựa vào một khắc rảnh tay này quay đầu lại, suýt nữa thì bị quả cầu lửa khổng lồ kia chiếu lòa mắt, nhất thời không nhìn thấy Triệu Vân Lan đâu cả, dưới tình thế cấp bách liền gọi một tiếng: “Vân Lan!”
Lúc này hắn phân tâm, quỷ diện nhân cũng không hề né tránh mà dùng khuôn mặt để đón Trảm Hồn đao, khi mặt nạ quỷ chạm vào lưỡi đao một cái thì đã xuất hiện một vết nứt nhỏ. Kì quái chính là Trảm Hồn Sứ cầm đao lại dường như có lo ngại gì đó, ngay khi hồi phục tinh thần thì vụt xoay người thu đao, lưỡi đao lướt ngang qua mặt đối phương mà vẫn không phá vỡ mặt nạ, sau đó ép sát người quỷ diện nhân mà vụt qua.
Quỷ diện nhân cười to một tiếng, gào thét xông qua tựa như một luồng khói đen cực lớn, hướng về phía Triệu Vân Lan mà đi, áo choàng dài cuộn lên một cái, cuốn mẩu tàn thuốc được Tam Muội Chân Hỏa châm lên vào trong, đưa lưng về Sơn Hà trùy, đứng trước mặt Triệu Vân Lan, lũ u súc lập tức lùi lại lui về sau lưng Quỷ diện nhân, lần lượt vây quanh Sơn Hà trùy.
Triệu Vân Lan híp mắt đánh giá Quỷ diện nhân, không chút hoang mang mở miệng: “Con gà rừng Tất Phương kia dám nói khoác với ta là Tam Muội Chân Hỏa có thể thiêu cho Tôn hầu tử phải kêu cha gọi mẹ, kết quả thế mà lại không đốt được cái áo choàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-hon/1338738/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.