Kết quả, sáu người ngồi chung một bàn. Bên trái ông Jung là bà Kang, bên phải là Han GaIn, mà bên trái YunHo là JaeJoong, rồi kế đó là ChangMin, thành ra JaeJoong cùng ông Jung ngồi đối diện nhau, hình thành một bố cục đầy lúng túng.
“Sao em lại đi cùng mấy đứa trẻ này vậy?” Ông Jung nhìn Han GaIn.
“Đàn em của em muốn về nước, em cũng về, mà cậu ấy quen JaeJoong, cho nên bọn em quen nhau.”
Ông Jung nghiêng đầu phát hiện ánh mắt đánh giá đầy nghi hoặc của bà Kang, rồi lại nhìn qua YunHo, thở dài, “Để tôi chính thức giới thiệu, đây là Han GaIn, đối tượng dự định tái hôn của tôi.”
Con ngươi của bà Kang hơi hơi co rút, vừa trẻ tuổi lại xinh đẹp, Jung Yeon Hoon làm sao lại có diễm phúc này?
“Con đã sớm đoán được rồi.” YunHo vẫn rất bình tĩnh.
“Hả? Hả?” JaeJoong hoảng hốt, người trong mộng của ChangMin sắp trở thành mẹ kế của YunHo, chị ấy chỉ hơn YunHo 8 tuổi thôi mà! Đúng là trâu già gặm cỏ non, khủng bố thật! JaeJoong nhìn nhìn ChangMin, thấy cậu ta vẫn thản nhiên, xem ra đã sớm biết rồi.
“Hy vọng chúng ta có thể hòa hợp.” Han GaIn mỉm cười nhìn YunHo.
“Ba vốn định nói trước với con.” Ông Jung ngượng ngùng sờ mũi, “GaIn nói tuần sau mới về Hàn Quốc, không ngờ lại đột nhiên về sớm vậy.”
“Chúc mừng ba.” YunHo theo phép tắc nói lời chúc phúc.
“Ông cũng tìm được người chăm sóc mình rồi, rất tốt.” Lời Bà Kang có chút khác với những gì bà nghĩ trong lòng.
“Chị và ba em định sau khi kết hôn sẽ định cư ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chien-tinh-yeu/1319492/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.