JaeJoong mở cửa phòng hát karaoke đánh ‘rầm’, một phòng cả nam lẫn nữ đang ồn ào nói chuyện đột nhiên trở nên yên tĩnh mất một lúc.
JaeJoong liếc một cái đã thấy YunHo đang ngồi ở một góc uống nước, rất hài lòng cong cong khoé môi, đi qua chỗ anh, ánh mắt quét một lượt, “Sao mọi người đi chơi lại không gọi tớ?”
“Thật xin lỗi, cư nhiên lại quên mất cậu.” Có người vội pha trò để không khí lại trở nên náo nhiệt. Phù, hồi nãy cậu ta xông vào hùng hổ như vậy khiến người ta giật mình, tưởng đây là sân vận động chắc?
JaeJoong đặt mông xuống bên cạnh YunHo, đẩy cô gái ngồi cạnh anh ra chỗ khác, rồi cầm lấy ly nước trên tay anh uống một hơi hết sạch, “Khát quá đi mất.”
Thành thật mà nói, đối với sự xuất hiện đột ngột của JaeJoong, YunHo một chút bất ngờ cũng không có. Không phải anh quá tự tin rằng cậu sẽ đến vì anh, mà đơn thuần chỉ là một loại cảm giác giống như chờ đợi cậu xuất hiện. Anh nghĩ, sự có mặt của JaeJoong có thể làm cuộc gặp mặt nhàm chán này thú vị hơn một chút.
JaeJoong vừa uống nước xong, đã có một cô gái tiến lại chỗ cậu, “JaeJoong oppa, oppa cũng đến sao?”
Đây là ai ấy nhỉ? JaeJoong nhìn nhìn một lúc, thấy cũng quen mắt nhưng không có ấn tượng gì.
“Số điện thoại oppa cho em lần trước không gọi được.” Cô gái rút di động ra.
Nhìn dãy số trên điện thoại, JaeJoong lập tức nhớ ra, hoá ra là nữ sinh mà lần trước cậu cho số di động của ChangMin. Vì thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chien-tinh-yeu/1319455/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.