Doolittle ra lệnh cho tập hợp dưới nhà vòm để máy bay căn cứ không quân Eglin. Mặt trời chỉ vừa mới ló dạng ở chân trời. Cái giá lạnh vào buổi sáng vẫn còn bao trùm không trung, nhưng những phi công trẻ trong nhà để máy bay đang rất phấn khích. Red và Anthony tối hôm qua đi chơi về trễ, mấy anh chàng phi công trẻ trong đội cũng thế. Nhưng họ chính là những phi công tinh nhuệ nhất của Hoa Kỳ.
Trong nhà vòm có một máy bay thả bom P-25, loại trung bình, máy bay này bay nhanh hơn và nhỏ gọn hơn máy bay P-17. Chiếc máy bay sơn màu lá cây sẫm, hai cánh cứng đờ và cái đuôi chĩa thẳng lên nền trời có vẻ lì lợm cứng cỏi. Trông vẻ ngoài vững chãi và chiếc mũi tròn tròn, sự có mặt của chiếc máy bay này ở đây chẳng có gì đặc biệt. Rafe và Danny đã làm quen với vài người đang tụ tập ở đây, trong số họ có hai lính chuyên cắt bom, chiếc P-25 có thể chở được một đội bay 4 người. Nhưng lúc này có đến 70-80 người trong phòng. Không biết Doolittle định làm cái trò gì đây.
- Tất cả chú ý - Viên trung sĩ thông báo, và Doolittle rảo bước vào phòng.
- Cứ thoải mái đi, ngồi xuống đi mà.
Đám phi công trẻ yên vị trên những chiếc ghế xếp thành hình chữ U đối mặt Doolittle. Chiếc P-25 ngay đằng sau lưng ông. Doolittle đứng trước mặt họ, ngẩng cao đầu như cây cổ thụ, cặp mắt trong trẻo ở tuổi 45. Ông lớn hơn những người ngồi đây tới 20 tuổi. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chau-cang/2744554/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.