🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi gối đầu lên tay Nam, lặng lẽ ngắm nhìn anh trong giấc ngủ. Ngay cả khi đã chợp mắt rồi mà tôi vẫn cảm nhận được nỗi lo lắng hiện hữu trên mặt anh ấy. Gương mặt bình thường vốn đã bị những vết sẹo làm cho khó coi, mỗi khi Nam chau mày là dường như những vết sẹo ấy được dịp đáng sợ hơn gấp bội phần. Một đêm mấy lần anh ú ớ kêu lên, không biết vì vết thương đau đớn hay vì ác mộng. Những lúc đó tôi không đánh thức anh, chỉ nhẹ nhàng dùng tay ôm anh thật chặt. Kẻ ra tay với Nam trước đây rõ ràng không chừa cho anh một đường sống, mỗi nhát chém đều như muốn lấy mạng anh tức khắc, thậm chí nếu may mắn giữ được mạng lúc ấy cũng không qua khỏi độc dược về sau. Rốt cuộc anh là ai, đã làm gì khiến bản thân phải ra nông nỗi này?



Đến gần sáng tôi mới mệt mỏi chợp mắt. Chưa ngủ được bao lâu thì đã bị tiếng chim ríu rít bên ngoài đánh thức. Tôi từ từ mở mắt ra, phát hiện Nam cứ lặng im ngắm nhìn mình.



“Anh thức khi nào?” Tôi hỏi nhưng lười biếng ngồi dậy, như một con mèo lười rúc vào lòng Nam.



“Cũng đủ lâu để ngắm em. Em khi ngủ thật xấu tính.”



Nghe Nam nói tôi giật mình ngồi dậy, tự xem lại mình có hớ hênh chỗ nào hay không. Sau khi kiểm tra tôi thấy mình vẫn bình thường nên nghi hoặc hỏi anh: “Xấu tính chỗ nào chứ?”



“Dường như em mơ thấy thức ăn, miệng gọi tên không biết bao nhiêu món.” Nam

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chan/2532784/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trần Chân
Chương 37: Đường nào dẫn đến hạnh phúc?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.