Lần này chúng tôi sẽ ở lại Hải Đông luôn nên đồ đạc cũng được thu xếp gọn gẽ, chỉ chừa lại những vật dụng cơ bản và một ít gia nô thuê ở Châu Lạng ở lại đây trông nhà. Tổng cộng chúng tôi có bốn xe ngựa, hai xe ngựa chở đồ, một xe chở nô bộc và xe còn lại chở tôi, Nam và Xuân Mai. Sáng hôm đó chúng tôi khởi hành sớm, dù còn mờ tối những vẫn thấy được trên trời vần vũ mây đen.
Tôi ngủ một giấc là đến giờ Thìn. Xuân Mai chờ tôi thức dậy liền bày điểm tâm ra để chúng tôi cùng ăn. Tôi cảm thấy không khí có vẻ lạnh nên vén rèm cửa sổ ra xem thử, bên ngoài mưa bụi lất phất.
“Mưa từ khi nào?” Tôi hỏi.
“Thưa mợ mưa được một canh giờ rồi.” Xuân Mai đáp.
Chúng tôi đi thêm khoảng hơn mười dặm nữa thì đến trấn Lộc Bình. Mưa càng ngày càng nặng hạt. Vệ binh canh giữ ở cổng trấn chặn đầu xe chúng tôi lại. Tôi cố nhìn qua cửa sổ thấy họ nói gì với phu xe đầu tiên, sau đó hắn chạy đến, thông báo với tôi: “Thưa mợ trấn Đình Lập đang có bão lớn, đường đi nơi này bị sạc lở, không thể đi tiếp.”
“Còn đường khác không?” Tôi hỏi.
“Đường thì còn nhưng rất xa. Chúng ta sẽ đi sang trấn Chi Lăng rồi men theo đường Bắc Giang để trở về Hải Đông. Nếu tình hình thời tiết xấu thế này, e sẽ muộn hơn so với dự định hai ngày.”
Cũng không còn cách nào khác, tôi liền ra lệnh cho xe ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chan/2532778/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.