*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Có ánh trăng rọi qua cửa sổ
Thiếp nhìn trăng – nâng chén rượu nồng
Sao quân tử làm ngơ không biết
Khiến lệ vương trên đôi má hồng
Quân tử ơi, quân tử hỡi
Vai anh còn nặng gánh chi đây?
Ngại chi đôi lời bày tỏ
Thiếp nguyện trao cả trái tim này.
Chẳng trách mây trôi trăng ẩn nấp
Chỉ hờn ai đó – đến bao giờ mới thấu cho đây?”
----------
Ngày mồng ba tháng giêng năm Thông Thụy thứ nhất
Năm Thiên Cảm Thánh Vũ thứ tư(**),cha tôi tổ chức lễ trưởng thành cho con gái.
Nhà họ Lý cậy bà mối đến hỏi cưới đầu tiên, nhưng cha tôi từ chối. Những nhà sau đó, gần có, xa có, cũng cậy bà mối đến, kết quả cũng chẳng khả quan hơn.
Tôi bắt đầu biết mơ mộng về người chồng tương lai của mình. Anh ta cao hay thấp, mập hay ốm, chữ nghĩa đầy mình hay mạnh mẽ chính trực. Mà nếu anh ấy vừa hay văn lại vừa giỏi võ nữa thì càng tốt.
Nghĩ đến đây, tôi bỗng liên tưởng đến một người: anh kết nghĩa của tôi – Mai Xuân Phong.
Tôi biết anh ấy trong một lần giả nam để cùng Tú Bình ra ngoài chơi. Lúc Tú Bình còn mải mê ngã giá với người bán trang sức trên đường thì tôi đi lạc. Nếu không có Mai Xuân Phong có lẽ tôi đã bị hai tên cướp đánh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-chan/2532711/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.