Lưu phủ, thành tây Kim Lăng, đất rộng lớn, điêu lương họa luyện, tráng lệ này không bình thường.
“Lưu gia thế nào?” Đối với chuyện quan trường Vu Tuệ Chu không hiểu biết cho lắm, nghe xong nhịn không được hỏi:“Là địa phương rất ngạc nhiên sao?”
“Đại tiểu thư chưa đi qua Kim Lăng?” Thấy Tuệ Chu lắc lắc đầu, vị bà con trả lời, thực hưng phấn giải thích:“Khó trách! Nếu đi qua, tuyệt đối sẽ biết Lưu phủ! Vừa ra tây cửa thành nha, đi không bao lâu, là có thể nhìn đến con hẻm hai bên là hàng đại thụ che trời, một đường đi vào sẽ gặp hai đại môn to lớn liền đủ kinh người! Nghe nói, ước chừng có năm trăm cân nha! Trên cửa đồng đinh có hai cái tay cầm lớn, đính sáu mươi tư viên vàng(Cái chỗ này ta không hiểu , ta đành chém thôi),người người ánh sáng loá mắt. Nghe nói vào đại môn, còn phải đi lên hơn nửa canh giờ, mới có thể nhìn thấy nhà cửa……”
Mọi người mãnh liệt gật đầu, ai ai cũng lộ ra ánh mắt yêu thích và ngưỡng mộ, xen mồm.
“Nghe nói đầu bếp Lưu phủ, có mấy người sau này được mời làm ngự trù……”
“Còn có, hoa sen trì của Lưu phủ! Kia thực không phải ao,mà là cái hồ!”
Vu Tuệ Chu không vui, nhịn không được đánh gãy tiếng khen ngợi, không chịu thua phản bác,“Kia tính cái gì? Nếu xa hoa, làm sao so sánh được với nhà di phụ ta ở Huy Châu! Ta nhưng cho tới bây giờ chưa thấy qua nơi nào có nhiều hấp dẫn như Phó gia đâu!”
Nguyên bản yến hội náo nhiệt, đột nhiên, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tran-bao-tinh-nhan/155620/chuong-4-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.