Giản Ngôn Tây đẩy cửa phòng ra mới phát hiện trong nhà là một mảnh tối tăm, cả gian phòng đều trống rỗng, Hàn Triệu Nam còn chưa về.
Mắt cậu sáng lên, không khỏi nghĩ tới người đàn ông trung niên ngày hôm qua tới đây đưa tài liệu gì, có thể là liên quan tới Hàn gia, cũng có thể là liên quan tới Minh Sở, nếu như những tư liệu kia đều liên qua tới Minh Sở, chẳng lẽ Hàn Vũ Lương đã bắt đầu hành động, khiến cho Hàn Triệu Nam cảnh giác?
Sáng sớm nay anh ra khỏi nhà, cũng không thấy có chỗ nào kì lạ.
Giản Ngôn Tây suy nghĩ một hồi, lấy điện thoại di động ra, tìm số có tên "Con gấu ngốc" gọi, chuông đổ lên...
Bị cúp?
Giản Ngôn Tây sững sờ, cau mày gọi một lần nữa, lúc này tiếng tút tút càng kéo dài lâu hơn, lúc sắp kết thúc cuộc gọi, bên kia mới nghe máy, hỏi. "Sao vậy?"
"Đang ở đâu?"
Hàn Triệu Nam đơ người, Giản Ngôn Tây chưa từng hỏi anh như vậy. "Bên ngoài."
"Đừng phí lời." Giản Ngôn Tây buồn cười. "Địa chỉ cụ thể"
"Một quầy rượu" Hàn Triệu Nam nghe tiếng hít thở nặng nề của cậu, lập tức nói. "Phố Trầm Hương."
“…”
Không nói gì? Hàn Triệu Nam nhìn vào điện thoại, mới phát hiện đã bị cúp.
Mẹ.
Thanh niên âm thầm chửi một câu, đặt chai rượu xuống nhìn bốn phương tám hướng. Quả nhiên 30 phút sau, Giản Ngôn Tây mặc quần áo màu đen, đội mũ đeo khẩu trang xuất hiện trước mặt anh.
Hàn Triệu Nam nở nụ cười. "Võ trang đầy đủ đấy. Không sợ bị chụp sao?"
"Bị chụp thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuyen-viet-roi/1315412/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.