Hôm nay có rất nhiều người tới đây đều để giành được Thiên Lý Giang Sơn Đồ và Tây Cung Yến, không nghĩ tới cuối cùng đều thừa hưng mà tới bại hưng mà về, vì vậy sau buổi kết thúc, không có ai ở thêm, trong hội trường cũng chỉ còn vài ba vị ở lại lấy đồ, Giản Ngôn Tây thấy thế cũng đứng lên, nói với Lương Văn Thanh. "Đi chứ?"
"Không chờ A Nam sao?" Lương Văn Thanh kinh ngạc.
"..." Thực sự là người đại diện thất thường, Giản Ngôn Tây có thể tưởng tưởng tượng được nếu như cậu nói sẽ đợi Hàn Triệu Nam về nhà, vậy thì Lương Văn Thanh sẽ phản ứng thế nào? Làm sao lại không tưởng tượng đủ thứ về bọn họ đây, bây giờ cậu nói phải đi trước, Lương Văn Thanh lại bảo chờ. Giả Ngôn Tây không nói gì, Lương Văn Thanh hỏi xong cũng cảm thấy có chút không đúng, sờ mũi, lúng túng nói. "Không phải hai người ở chung một chỗ à?"
Ở chung một chỗ thì phải về cùng sao? Giản Ngôn Tây liếc mắt nhìn Hàn Triệu Nam, nói. "Đêm nay có lẽ anh ta còn không về đâu, chúng ta về trước..."
"Sao vậy?" Lương Văn Thanh nghi hoặc, nhìn theo ánh mắt Giản Ngôn Tây, lúc này mới phát hiện Hàn Triệu Nam đã nhìn sang bên đây, vẫy tay với bọn họ.
"Qua đó không?" Lương Văn Thanh quay đầu hỏi.
Giản Ngôn Tây nhíu mày, liếc nhìn Minh Sở, tựa cười như không cười, nói. "Đi, sao lại không đi?" Vừa nói hai tay vừa đút túi quần, bước về phía Hàn Triệu Nam và Minh Sở.
Hàn Triệu Nam thấy Giản Ngôn Tây ngoãn ngoãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuyen-viet-roi/1315405/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.