Giản Ngôn Tây nhìn Nhan Thiến Thiến, ánh mắt sắc lạnh, nếu như lúc trước Nhan Thiến Thiến bị người ta nhìn một cách vô lễ như vậy sẽ nghênh ngang chửi rủa người ta, giờ đây, thái độ lại khác thường, khiến cho mọi người đổ mồ hôi.
Một đám người vây xem, nhân viên công tác và diễn viên thông minh đã phát hiện ra đầu mối, tuy rằng không đoán được cô ta làm gì nhưng cũng đã hiểu đại khái, trong lòng trở nên sợ hãi, lui về phía sau vài bước, cách xa Nhan Thiến Thiến, những người khác mờ mịt, thấy động tác của người bên cạnh liền thực hiện theo quán tính, trong thoáng chốc, bên người cô đã chẳng còn ai, chỉ còn mình cô mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, sau lưng đã ướt đẫm.
Cô có nghĩ cũng không nghĩ tới chuyện Giản Ngôn Tây ở trước mặt mọi người nói ra chuyện này.
Làm sao bây giờ?
Nhan Thiến Thiến run rẩy, vốn cô không sợ sệt, nhưng khí chất áp người này của Giản Ngôn Tây làm sự chột dạ của cô tăng lên, đạo diễn Trình cũng nhìn cô, trong đó còn có kinh ngạc và nghi vấn không rõ. Từ khi cô xuất đạo tới nay luôn thuận buồm xuôi gió, chưa từng xảy ra chuyện như vậy. Hơn nữa chuyện cô làm vô cùng nguy hiểm, giống như mọi người ai cũng đã biết hết.
Cũng may là cô vẫn giữ được tâm lý ổn định, hai tay đan vào nhau, cười gượng nói. "Không cần.... Nhìn ra rất cao, tôi có chút sợ."
"Trước đây không phải chị rất có hứng thú sao?"
"Không, tôi không có hứng thú." Viền mắt Nhan Thiến Thiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuyen-viet-roi/1315393/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.