Ánh đèn mờ tối trong quán rượu, Vương Anh kinh ngạc, nói. "Kết quả là Tinh Hải phải đàm phán với Giản Ngôn Tây hả?"
"Ừm" Hàn Triệu Nam phiền muốn chết, ngửa đầu uống một chén rượu, nhíu mày hỏi. "Giải trí Tinh Hải là công ty nhà anh, anh không để ý à??
"Ai mà biết được nhưng mà hôm qua cậu ta đăng bài viết đó, khiến cư dân mạng náo động lớn như vậy, muốn không chú ý xung khó." Vương Anh nhíu mày, có chút hả hê nói. "Ngày hôm qua, chú tôi tức giận gọi cho ba tôi mấy chục cú điện thoại."
Sản nghiệp Vương gia nắm giữ rất rộng, giới giải trí chỉ là một mặt, trước khi Tinh Hải chưa phát triển công ty giải trí, cũng là một gia tộc lớn, có công ty lớn, hiện tại do chú Vương Anh làm chủ tịch.
Con mắt Hàn Triệu Nam hơi chuyển động, hiện tại qnh cung không biết bài viết ngày mai sẽ nói về ai, trước mặt có tham mưu, hỏi một chút chắc cũng không sao. Nghĩ tới đây, Hàn Triệu Nam lấy lại tinh thần, nhìn Vương Anh, nói. "Anh kể cho tôi từ đầu tới cuối đi, phân tích từ chuyện một tháng trước cho tới hôm nay. Giản Ngôn Tây thực ra là có thâm ý gì?"
"Cậu quan tâm chuyện này làm gì?" Vương Anh nghịch rượu trong chén, cười gian nói. "Coi trọng tiểu tử kia? Xưa nay cậu làm gì có lòng tốt giúp người ta như vậy, còn đem người ta vào nhà mình ở."
"Suy diễn lung tung." Hàn Triệu Nam là vì báo đáp ơn cứu mạng của Giản Ngôn Tây, căn bản không vì lý do nào khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuyen-viet-roi/1315376/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.