🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sớm tinh mơ sương mù lãng đãng, tiểu Nam Qua ôm bọc hành trang lững thững bước theo sau Thư Tuyển, khẽ cằn nhằn với vẻ không vừa lòng: “Chủ tử! Cát cô nương bảo rồi mà, tỷ ấy khuyên chúng ta đợi ở Tô Châu! Người lại chẳng biết tỷ ấy bị nhốt ở đâu, Yến Vu Phi tàn nhẫn thế kia, chúng ta nhanh chóng rời đến Tô Châu thì hơn! Nhỡ tỷ ấy trốn tới Tô Châu mà không thấy chúng ta rồi nghĩ mình bị lừa, thế chả phải hỏng bét hết à?”



Chiếc trường bào màu tím nhạt của Thư Tuyển thoắt mờ thoắt tỏ giữa màn sương, hắn thờ ơ đáp: “Ờ, tìm thêm lần nữa rồi tới Tô Châu vậy.”



Tìm thêm lần nữa rồi lại lần nữa, chủ tử dùng mấy chữ này đáp lấy lệ với cậu đã vài ngày nay rồi, tiểu Nam Qua bó tay, chỉ đành tiếp tục lởn vởn khắp nơi cùng hắn.



Dưới dòng kênh bao quanh thành mịt mù sương bỗng vang lên tiếng bì bõm, như có thứ gì to lắm đang cố gắng bò lên bờ.



Tiểu Nam Qua sợ đến mức núp sau lưng Thư Tuyển, khẽ thốt lên: “Chủ tử! Có thủy yêu!”



Thư Tuyển nhíu mày liếc cậu một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn sang con kênh, quả nhiên trông thấy một bóng đen cập gần bờ, đang gắng sức bò lên, động tác trông rất khiếm nhã.



Hắn càng nhìn lại càng nhíu chặt mày, rồi bất thình lình sải bước sang đấy, khiến tiểu Nam Qua sợ đến mức đứng ngây ra, miệng thét gọi chủ tử chủ tử liên hồi.



Y Xuân gắng sức vác tên vịt cạn Mặc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuan/1946389/quyen-2-chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.