🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tà dương ngả về Tây, trong rừng thốc đến một trận gió, Y Xuân không khỏi rùng mình.



“Chà, mặt trời giống lòng đỏ trứng vịt quá!” Nàng chẳng nén nổi thốt lên đầy xúc động, bụng lại vô cùng đúng lúc réo một tiếng.



Dương Thận dắt ngựa dẫn đường phía trước, gạt bụi cỏ dại ra, nói: “Mấy cái màn thầu cướp được hôm qua bị tỷ ôm đi hơn nửa, chả nhẽ hôm nay đã hết sạch à?”



Y Xuân thẹn thùng cười cười: “Sư đệ ngoan, chắc chắn đệ còn, chia ta một ít được không? Đến Đàm Châu rồi ta mua mười cái trả lại cho.”



“Không có cửa đâu.” Y cự tuyệt vô cùng dứt khoát.



Rời khỏi trấn Hiền Đức, họ đã đi vài ngày trong rừng, lại gặp sơn tặc mười mấy lần, mỗi bận đều vơ vét giựt tiền cướp thức ăn của bọn sơn tặc “hảo tâm” đó, còn thu được cả một con ngựa.



Đại để bởi vì đây chỉ là vùng khỉ ho cò gáy, bọn sơn tặc cũng nghèo đến đáng thương, hôm qua cướp được mười mấy cái màn thầu quả thực đã đáng cười thầm rồi.



Ngẩng đầu nhìn màu trời, ánh nắng sắp khuất núi, sắc xanh đậm chậm rãi lan ra phía cuối chân trời, Dương Thận buộc cương ngựa vào cây, bảo: “Hôm nay lại đành phải ngủ ngoài trời thôi, đệ đi nhặt nhánh cây khô, tỷ trải thảm nhé.”



Lúc về, trong tay y không những đầy củi mà còn cả hai con gà rừng đã vặt rửa sạch sẽ, y xiên gà bằng dao găm, nướng từ từ. Tuy tay nghề y rất bình thường, hai con gà bị nướng đến

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-xuan/1946322/quyen-1-chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.