Món thần khí thứ banằm ở Nam Đô, mà Nam Đô hiện giờ lại là quốc đô của vương triều ĐạiChâu. Nếu muốn xác định vị trí của món đồ này ở nơi nào của Nam Đô, thìđó chính là thâm cung nội uyển hoàng gia. Nghe bảo là một vị quan địaphương miền Bắc có được trong tay món thần khí này, cảm thấy rất khác lạ nên đã đặt cùng vào với cống phẩm tiến cung.
Nhan Đàm đầu óckhông được trong sáng len lén liếc nhìn Dư Mặc, lòng thầm nghĩ, bọn họvà hoàng tộc đúng là có mối quan hệ không thể giũ bỏ. Năm đó Dư Mặcchẳng biết từ đâu có được dị nhãn – đó là bảo vật tụ họp linh khí củatinh hoa đất trời, có thể trải qua mọi tuần hoàn trong thế gian, trongmột lần ngoài ý muốn đã bị một vị hoa tinh cô nương xinh đẹp không côngmà hưởng. Vị hoa tinh cô nương kia trên đường chạy trốn sự truy sát củaDư Mặc lại nảy sinh phàm tình với phàm nhân, mà phàm nhân này khéo thaylại là chân long thiên tử, hiện giờ ngồi trên ngai vàng nắm giữ thiênhạ, vinh hoa vô tận.
Nàng nội chỉ nghĩ sơ qua yêu hận rối ren trong này, thì đã cảm thấy đặc sắc hơn bất kì vở kịch nào.
“Hiện tại còn hai món thần khí, món ở Nam Đô cũng chưa chắc đã là Địa Chỉ.”Liễu Duy Dương đi trước dẫn đường, bọn họ đi xuyên qua dải hang đá vôidưới lòng đất. Nhan Đàm vì giấc mơ trước đó mà còn nhớ rõ mồn một bộdạng của con xà quái trong hang động này. Con xà quái kia rất oai phong, cặp mắt như hai chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-vun-huong-phai/1271635/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.