Em không sợ tôi sao?...
Tim Nam Thừa Phong thắt lại. Hắn chờ đợi đáp án của Lục Chỉ, giống như phạm nhân chờ đợi toà tuyên án, lo lắng bản án này có hay không huỷ diệt tương lai của mình.
Lục Chỉ không nghĩ tới hắn sẽ hỏi như vậy, rũ mắt nói, "Người nọ đã hại chết vài người, lại liên tục tránh thoát được chế tài của pháp luật, hắn năm lần bảy lượt muốn hại chết anh và mẹ anh, anh hoàn toàn có lý do để căm thù hắn."
Cậu không phải người cực đoan, nhưng cậu cũng sẽ vì người bị hại mà cảm thấy không công bằng. Cậu không tính toán ra vận mệnh của Nam Thừa Phong, nhìn không thấu suy tính của hắn, nhưng có thể tính được người kia đã chết, cũng lại không thể xác định có hay không liên quan đến Nam Thừa Phong.
Trợ lý Thân cũng chẳng còn khiếp sợ nữa, dù sao kinh hách cũng đã thành chuyện thường ở huyện mất rồi.
Nam Thừa Phong không có coi thường pháp luật, chỉ thu thập chứng cứ đưa tiễn người nọ vào tù, còn sau khi vào tù... Nơi đó loạn như vậy, có phát sinh tử vong ngoài ý muốn cũng chả kỳ quái gì.
Nam Thừa Phong hơi nâng mắt lên, ánh mắt lộ ra chút mong đợi.
"Em sẽ sợ tôi sao?" Hắn vẫn muốn biết câu trả lời của Lục Chỉ.
"Anh sẽ tổn thương tôi sao?" Lục Chỉ mở to mắt hỏi.
"Sẽ không." Ngón tay Nam Thừa Phong hơi run run, hắn dù có chết cũng sẽ không bao giờ nảy lên ý niệm này, hắn sẽ hết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ty-vong-hong-thien-su/2422758/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.