Lạc Như Hối cũng chính là bác ba của Lạc Phỉ, thấy Nam Thừa Phong ngắt điện thoại, vốn muốn nói chuyện với hắn, đột nhiên nghe hắn nói, "Dừng xe", sau đó không nói hai lời mở cửa xe đi xuống, ông liền hoảng sợ, nhanh chóng đi xuống theo hắn. Ông đang không hiểu Nam tổng có chuyện gì, thì thấy hắn đi ra sau Lạc Phỉ, ôm chặt người nào đó, còn nhanh chóng lấy khăn tay ra lau mồ hôi cho người đó, dáng vẻ vô cùng đau lòng, Lạc Như Hối đứng nhìn liền chấn động. Ông cẩn thận nhìn người trong lòng Nam Thừa Phong, rất nhanh đã thấy một thiếu niên không cao lắm, nhưng làn da trắng nõn, ngoại hình đặc biệt xinh đẹp đáng yêu.
"Nam tổng?" Lạc Như Hối khẽ gọi, nghe thấy Nam Thừa Phong đau lòng hỏi thiếu niên kia sao lại đứng chỗ này, có vẻ đau lòng chịu không nổi, hiển nhiên người thiếu niên này vô cùng quan trọng với hắn. Chẳng lẽ đây là em trai Nam tổng? Lạc Như Hối không chỉ có hối hận, sớm biết vậy vừa nãy sẽ hỏi thăm thêm vài câu, nhìn có vẻ Lạc Phỉ có quen biết với thiếu niên kia, vừa rồi mình hỏi thêm vài câu, nhiệt tình mời bọn họ cùng vào nhà, biểu hiện tốt một phen thì có thể dễ nhận được thiện cảm của Nam tổng rồi. Bỏ lỡ mất một cơ hội lấy lòng hắn.
"Sao lại đứng ngoài cửa vậy em?" Nam Thừa Phong đau lòng hỏi Lục Chỉ, mùa hè tới, hắn còn không dám để Lục Chỉ bị phơi chút nắng bị chịu chút nóng, một giọt mồ hôi cũng không cho cậu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ty-vong-hong-thien-su/2422613/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.