Phó Nguyên vừa nói vừa mời Lục Chỉ và Nam Thừa Phong vào nhà, trong nhà trang trí rất ấm áp, nhìn ra được có hơi thở của cuộc sống. Tiểu khu Nam Thừa Phong sống giá cả cực kỳ đắt, là tiểu khu của phú hào có tiếng ở Đế đô, bạn trai Phó Nguyên quả thật rất có năng lực, giá trị con người xa xỉ.
"Bạn trai tôi vốn không tin quỷ thần, ngay từ đầu chính ảnh cũng hoài nghi có phải do áp lực công việc quá lớn, dẫn đến suy nhược thần kinh, sinh ra ảo giác không, tôi còn đi với ảnh đi bệnh viện khám, cũng có dùng thuốc an thần."
"Nhưng, tình huống càng ngày càng nghiêm trọng, buổi tối bạn trai tôi không ngủ được, ảnh hưởng đến công việc ban này không nói, ảo giác của ảnh cũng ngày càng nghiêm trọng."
"Hơn nữa, ảnh nói bên tai luôn có âm thanh nói với ảnh muốn ảnh rời khỏi tôi, nói tôi nhất định sẽ hại chết ảnh, nhất định phải rời khỏi tôi."
Phó Nguyên nói tới đây, tâm tình vô cùng khổ sở, giọng nói nghẹn ngào, "Tôi muốn trải qua cả đời với anh ấy, tôi sao có thể hại ảnh được."
Nam Thừa Phong nhìn cậu ta một cái, Lục Chỉ cũng nhìn ra được, cậu ta quả thật chân chân thật thật khổ sở tận tâm can.
"Nhưng, tuy rằng tiềm thức anh ấy nói muốn anh ấy chia tay tôi, nói tôi có hại cho anh ấy, nhưng anh ấy vẫn kiên trì muốn ở bên tôi, cố gắng không để tôi cảm thấy có gì không đúng."
"Anh ấy càng như vậy tôi càng đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ty-vong-hong-thien-su/2422604/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.