Hạ Tử Triệt ở nhà để chăm sóc Đồng Thất hôn mê, Phùng Cổ Tuẫn cùng Nghiêm Dương và Nhâm Lê ba người chạy đến hiện trường vụ tai nạn xe cộ.
Khi tới hiện trường vụ tai nạn thì đội phòng cháy chữa cháy còn đang cưa thép. Mưa tới đột ngột lại quá lớn, màn mưa khiến cho trời đất giống như bị phủ lên một tầng sa mỏng, xe taxi mà Thích Vũ ngồi va chạm với một xe vận tải kéo thép, thép đâm thẳng tắp vào ngực phải của Thích Vũ, lái xe tử vong tại chỗ.
Có lẽ là mệnh Thích Vũ chưa tuyệt, đội phòng cháy đúng lúc theo Vương Nghị từ hiện trưởng xảy ra sự cố khác quay về, cùng với đội cấp cứu và hỗ trợ tạm thời.
Vương Nghị vốn là gọi điện thoại kêu Nghiêm Dương đến hỗ trợ, thấy tình trạng thê thảm của cô bé kia nhịn không được nói vài câu, Nghiêm Dương tức khắc trả lời lại, mang theo hai người không chút chậm trễ nhanh chóng chạy đến đây.
Thích Vũ vẫn còn một hơi thở, cửa xe biến dạng, lại đang có mưa to, đội phòng cháy chữa cháy thao tác khó khăn, nhất thời hoàn toàn không thể đưa Thích Vũ ra được.
Nhâm Lê nhìn thấy mà kinh hãi, Vương Nghị đi tới, nói:
“Trước khi mọi người đến thì cô bé kia có nói một câu.”
Nhâm Lê nhíu mày.
“Cô ấy nói cái gì?”
“Cô ấy nói Nghiêm Dương cũng coi như là người nhà họ Thích.”
Vương Nghị gãi gãi đầu, cậu ta cũng không mở ô.
“Tôi không hiểu là ý gì, nhưng hẳn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-trung-chuyen-tu-vong/3196487/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.