Một phen ôn tồn, hoàng đế liền lôi kéo Tiêu Từ Giản nằm xuống bên mình.
Hai người không thể nằm ở đây một đêm, kỳ thực ngay cả nửa đêm cũng không thể. Tiêu Từ Giản nhiều lắm cũng chỉ ở được có nửa tiếng.
Bởi vậy mỗi giờ mỗi phút đều đặc biệt quý giá. Lý Dụ nghĩ thầm, lẽ nào đây chính là lén lút sao? Hắn và Tiêu Từ Giản lúc này thật giống như vụng trộm đi? Hơn nữa còn vụng trộm trước mặt cả triều đình.
“Ta muốn nói thật cho ngươi nghe.” Hoàng đế nói.
Tiêu Từ Giản nhắm mắt lại nằm bên người hoàng đế, uhm một tiếng, ra hiệu nghe.
Lý Dụ nhẹ nhàng vuốt ve tóc và má của y, nói: “Ta làm hoàng đế cũng được mấy năm. Mấy năm qua, ta không nói mình là vô cùng mộc mạc, nhưng không tính là xa xỉ phô trương.”
Tiêu Từ Giản gật gật đầu. Hoàng đế mấy năm qua cũng không bằng Cao Tông năm đó. Đối với cung nhân cũng rất tốt, chi tiêu cũng không phô trương như trước đây.
Nguyên nhân trong đó chắc là trong hậu cung hoàng đế không có sủng phi nào. Hoàng hậu, Đức phi, Hiền phi ba vị này, hoàng đế đều không sủng ai, chỉ đối xử bằng nhau mà thôi.
Hoàng đế còn nói: “… Cho nên, ngươi phải biết, trẫm thật không có vì dục vọng bản thân mà làm chuyện quá đáng. Ngoại trừ một chuyện.”
Tiêu Từ Giản từ từ mở mắt, nhìn về phía hoàng đế. Y đã biết hoàng đế muốn nói gì.
Hoàng đế nhào tới, hôn môi của y, thấp giọng nói: “Chính là vì được đến ngươi. Vì có được ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thuoc-phai-dien-xuat/1315354/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.