Văn thái phó trừng Tiêu Từ Giản, như nhìn thấy quỷ từ trong địa ngục bò ra ngoài. Ông ta lại run rẩy quay đầu nhìn hoàng đế.
Hoàng đế vẫn đang ngồi vững vững vàng vàng, trên mặt không hề có vẻ kinh ngạc. Văn thái phó liền hiểu, Ông ta tự cho là đúng. Ông ta tự coi chính mình là thợ săn, nào có biết người khác đã đào xong cho ông ta một phần mộ.
Tất cả mọi người đều thần sắc khác nhau. Hoàng đế quét một vòng, đại thể có thể rõ ràng mọi người đang suy nghĩ cái gì, hắn cho Tiêu Từ Giản cùng Văn thái phó ghế ngồi, hai người ngồi đối diện nhau.
Văn thái phó không nói một lời, ông ta biết mình lành ít dữ nhiều, nhưng ông ta ở trong quan trường nhịn mấy chục năm, mặc dù đã biết kết cục lần này rồi, cũng không quá thất kinh, ném hết mặt mũi.
Thời điểm ông ta ngồi xuống hơi có chút cứng ngắc.
Tiêu Từ Giản ngồi xuống, lại hỏi một lần nữa: “Thái phó muốn thảo luận chuyện gì?”
Văn thái phó nói: “Là về việc kỷ luật quân đội.”
Tiêu Từ Giản lập tức tiếp lời: “Há, có liên quan việc này, ta vừa vặn cũng có một chuyện muốn thảo luận.”
Y thẳng tắp nhìn Văn thái phó, nói: “Là có liên quan đến Ô Nam vương cung bị đầu độc. Thời điểm một tháng trước, có người ở Ô Nam vương cung hạ độc mấy chỗ, tổng cộng độc chết hai cung phi, thương tổn mười bảy người, trong đó quân Đại Thịnh có năm người bị thương.”
Văn thái phó không nói gì. Hoàng đế hỏi: “Chuyện này không phải đã tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thuoc-phai-dien-xuat/1315327/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.