Tiêu Từ Giản đi rồi, Lý Dụ một ngày hỏi đến hai mươi mấy lần tin tức của quân đội.
Thư báo của Tiêu Từ Giản viết, mỗi một phong thư hắn đều phải lăn qua lộn lại xem, cơ hồ muốn đem giấy viết thư nhìn thấu.
Hắn đã thích ứng, không có điện thoại di động, không có mạng, khoảng cách ngàn dặm xa xôi là chân thật, có thể thu được vài câu đều là rất quý giá.
Như vậy hai ngày, liên tục hai ngày, tiền tuyến không có tin tức gì. Đến ban đêm, Lý Dụ nằm nghiêng trên giường lớn ở Đông Hoa cung, hắn khom người, nghe gió to cứ thổi bên tai, cắn chặc hàm răng, hắn hối hận đã cho Tiêu Từ Giản đi, hắn không muốn Tiêu Từ Giản đến cái nơi nguy hiểm kia. Đầy đầu hắn chỉ có chuyện này, hắn rõ ràng không nên cho Tiêu Từ Giản đi.
Đến thời điểm hừng đông thư báo của quân đội đến, hắn nhảy dựng lên, xém nữa là vấp ngã rồi.
Nhưng những nhiệm vụ hàng ngày vẫn phải làm tiếp. Tiêu Từ Giản không ở, có Phó Xạ phụ tá hắn. Văn thái phó cũng thường xuyên đến chỉ điểm cho hắn. Lý Dụ đã học được cách ứng phó với ông ta như thế nào cho tốt.
Những việc không lớn, không nhỏ, đều bị hắn ép xuống.
Một lần là Hà Quân Đạt, Hà Quân Đạt là một cái ngòi nổ, sau khi đến trong kinh cũng không có thay đổi, liền bị người ta tố cáo đánh người, người ông ta đánh là một hạ quan.
Hà Quân Đạt là người hắn không thể nào đối phó. Bởi vì Tiêu Từ Giản muốn ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thuoc-phai-dien-xuat/1315321/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.