****
Bị ống phóng hỏa tiễn chỉa vào mặt, Hồ Ấu Lăng khôi phục dáng vẻ bình thường, biến thành đại mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ, cô giơ hai tay nói: "Rồi rồi, tôi đầu hàng!"
Hồ Ấu Lăng cân nhắc một chút, cảm thấy mình không có cách nào cứng đối cứng với hỏa tiễn RPG trong tay người siêu năng, cô chỉ là một con bạch hồ yêu cấp bậc thấp mà thôi, không phải đại yêu.
Vì thế, Hồ Ấu Lăng tính toán chờ Ôn Văn lộ ra sơ hở thì sẽ tập kích.
"He he, đầu hàng thì tốt."
Ôn Văn cười tươi rói, vác ống phóng hỏa tiễn lắc lư hai cái, ý bảo Hồ Ấu Lăng đi tới phía trước, tìm một chỗ vắng người.
Hồ Ấu Lăng ngoài mặt cười tươi như hoa, trong lòng lại hừ lạnh, đàn ông quả nhiên đều giống như nhau, để tao tìm được cơ hội thì nhất định sẽ moi thận mày ra nướng!
Hai người đi tới một nơi không người, trên đường đi Ôn Văn vẫn luôn dùng ống phóng hỏa tiễn chỉa vào lưng Hồ Ấu Lăng, để cô không có cơ hội phản kháng.
"Được rồi, nơi này không tệ, có lẽ sẽ không có người quấy rầy chúng ta, bắt đầu thôi." Ôn Văn cười bỉ ổi nói.
"Hừ, nhân loại ngu xuẩn, cuối cùng cũng chỉ là một sinh vật không thể khống chế bản thân, xem tao hút hô dương khí của mày." Hồ Ấu Lăng liếm môi nói.
"Chờ sau này tôi tìm cho cô vài quyển sách đoan chính, để cô xem xem cái gì là xã hội hài hòa, học tập tam quan chính trực."
Vẻ mặt Hồ Ấu Lăng đỏ rực, ánh mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thu-nhan-tai-ach/3995221/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.