***
Sau khi thử nghiệm nước tiểu, Ôn Văn ném thùng đựng xuống đất, khác với vampire, có rất nhiều phương pháp đối phó với quỷ hồn trong dân gian không dùng được.
Nhưng trải qua một màn giao thủ đơn giản vừa nãy, Ôn Văn cơ bản đã xác nhận là tiểu quỷ này không thể làm gì được mình, vì thế cũng thả lỏng hơn rất nhiều.
"Cái này là... nước tiểu?" Tần Sảng mờ mịt nói, âm thanh có chút khàn khàn chói tai, nghe rất khó chịu.
Ôn Văn gật đầu: "Đúng vậy, nước tiểu đồng tử tinh khiết, mới vừa lấy tối nay, chắc vẫn chưa biến chất đâu."
Tần Sảng trầm mặc một lúc lâu, sau đó nói với Ôn Văn: "Ông rất kỳ quái, tôi không có cách nào đối phó ông, mấy thứ đồ chơi này của ông cũng không thể tổn hại tôi."
Tần Sảng chỉ đống đồ mà Ôn Văn chuẩn bị, nói tiếp: "Dừng ở đây đi, thế nào?"
Ôn Văn phiền não gãi gãi đầu: "Nói quả thật không sai, lần này tao suy nghĩ chưa kĩ càng, loại quái vật không có thực thể như mày quả thật hơi khó giải quyết."
Sau đó, hai người chìm vào an tĩnh quỷ dị, một người một quỷ đối diện trầm mặc một phen, hóc phòng ký túc xá đã tích tụ một đống băng sương, ngoài miệng nói là dừng ở đây nhưng Tần Sảng vẫn cố gắng muốn đóng băng Ôn Văn.
"Chờ đã, tao còn một chiêu!"
Ánh mắt Ôn Văn sáng lên, đưa tay tới, găng tay màu đen xuất hiện, xiềng xích đen kịt từ lòng bàn tay anh tuôn ra...
Xiềng xích màu đen tỏa ra hơi thở chẳng lành làm Tần Sảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-thu-nhan-tai-ach/3995171/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.