Hoàng Thượng:
Về việc nạn tuyết, thần nhất định tận tâm tận lực. Cao Đường cần lương thảo, thần sẽ tiếp tục vận chuyển cứu tế, mong Hoàng Thượng yêntâm. Thần là thần tử của Hoàng Thượng, theo lý phải phân ưu vì HoàngThượng. Thần thường cảm thấy lo lắng, quốc gia gặp thiên tai, nhưngHoàng Thượng chưa bao giờ để cho thần làm tròn phận bề tôi, lần nàyHoàng Thượng lệnh cho thần vận chuyển lương thảo, trong lòng của thần có trăm mối cảm xúc ngổn ngang, Hoàng Thượng còn nhớ thần, vẫn chưa quênthần.
Tần Ca hít sâu vài hơi, hắn làm sao lại quên Tử Ngang, làm saocó thể quên Tử Ngang? Từ khi hắn đăng cơ cho đến nay, phía Nam lũ lụt,Tây Nam đại hạn, Tây Bắc nạn bão….Hắn không phải đã quên Tử Ngang, mà là không muốn nhờ vả Tử Ngang. Hắn không muốn tiếp tục dựa vào Tử Ngang,hắn phải làm cho chính mình trở nên mạnh mẽ, chỉ có mạnh mẽ thì hắn mớicó thể chịu đựng được sự giày vò đau đớn trong thâm tâm. Cho nên hắn cốgắng phớt lờ, không mở miệng yêu cầu Tử Ngang, đối xử thờ ơ lạnh nhạtvới Tử Ngang. Chẳng qua lúc này, hắn không thể chịu đựng được nữa. Hắnnhớ Tử Ngang.
Thần ở tận Lương Châu, không thể tùy thị bên cạnh Hoàng Thượng,luôn luôn vì như vậy mà sầu lo. Lần này Tiếu đại nhân tiến đến, thầnnghe nói Hoàng Thượng vì nước vì dân mà hao tâm tổn trí, thân thể gầyyếu, thần nghe xong mà đau xót ở trong lòng, càng không thể vì HoàngThượng phân ưu mà tự trách, tự thẹn. Long thể của Hoàng Thượng thánh anthì mới là may mắn, là phúc đức của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nich/197670/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.