Mơ mơ màng màng tỉnh lại, đầu đau như muốn nứt ra, Ngũ Tử Ngang vừa rên rỉ vừa ôm lấy đầu, thật đau. Chậm rãi trở mình, đột nhiên động tác của hắn dừng lại, hai mắt mở to, lập tức ngồi dậy, nhìn sang bên giường, trống không. Mồ hôi lạnh trào ra, tim đập kịch liệt. Tối hôm qua, tối hôm qua….Vội vàng xốc chăn lên, hắn vẫn mặc y phục đầy đủ, vạt ngoại bào có một chút xộc xệch nhưng bất quá coi như chỉnh tề. Hắn lại khẩn trương sờ xuống tiết khố, sạch sẽ, không giống như đã làm ra một việc đại nghịch bất đạo. Nhưng mà….thở gấp gáp, Ngũ Tử Ngang đem hết thảy chăn bông xốc lên, sờ soạng đệm giường, phía trên vẫn khô mát, chỉ có một chút lộn xộn, nhưng rất giống như khi hắn đi ngủ thì đã đạp bừa bãi.
Chẳng lẽ thật sự là nằm mơ? Ngũ Tử Ngang tiếp tục khẩn trương che lại tiết khố, ký ức mơ hồ dũng mãnh ùa về, hắn lại trở nên…..cương cứng. Chuyện này là sao, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, vì sao hắn lại loáng thoáng nhớ đến đêm qua, hắn đã…..với Hoàng Thượng. Liếm liếm môi, cơ hồ là trong miệng còn lưu lại hương vị của long tinh, nhưng trên người và trên giường không có dấu vết hoan ái. Hai tay che đầu, Ngũ Tử Ngang cố hết sức ngẫm lại đêm qua rốt cục hắn có làm gì hay không, nhưng chỉ có một hình ảnh mơ hồ — hắn hôn Hoàng Thượng, vuốt ve Hoàng Thượng, ăn Hoàng Thượng….A a a, mơ hồ ở chỗ nào, rõ ràng là chân chân thật thật! Nhưng hắn lại cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nich/1349609/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.