Hoàng Thiên ngồi ở phòng họp không khí bỗng nhiên trở nên nặng nề, tất cả những người có mặt ở đây đều im lặng chẳng dám mở miệng dù là nữa câu.
" Các người làm việc ngày càng tệ, lượng tiêu thụ sản phẩm tháng này cũng không đạt hiệu quả cao, có phải các người muốn nghỉ việc hết không hả? " anh xem xong các bản báo cáo thì không kìm được sự tức giận mà quát lớn.
Trợ lí Khang thấy anh nói có gì đó sai sai, đợt sản phẩm lần này đạt hiệu quả rất cao, vậy mà anh vẫn chưa hài lòng sao? Nhưng hắn chẳng dám có ý kiến gì, sợ rằng phực ý anh thì toi mạng.
" Làm lại tất cả các báo cáo ngày mai đúng 7 giờ phải có cho tôi " anh dùng ánh mắt lạnh lẽo của mình nhìn qua đám người có mặt ở đây một cái, rồi đứng dậy đi khỏi phòng họp.
Tất cả thấy anh đi thì mới dám thở phào một hơi, bọn họ gắn bó ở Thiên Hoàng khá lâu, từ cái thời ba anh đến nay, nhưng điều đáng nói là anh còn nghiêm khắc hơn ba anh rất nhiều, mọi việc anh đề ra đều phải làm thật hoàn chỉnh và không sai sót dù chỉ một lỗi nhỏ. Bù lại lương bọn họ tăng lên không ít.
Anh quay lại phòng làm việc, ngã người ra sau ghế, hai tay xoa xoa thái dương, anh làm không có thời gian nghỉ, nên đầu anh đôi lúc có chút đau.
* Cốc..... cốc..... cốc *
" Vào đi "
" Chủ tịch, nhạc viện thành phố đưa thư mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nho-ngan-thuong/2933571/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.