Hoàng Thiên mang tâm trạng bực bội đi vào bếp, anh cố gắng làm nấu ăn cho xong rồi mới xử lý cô sau, vì dám nói chuyện với người đàn ông khác.
Anh thật chẳng ngờ tới là hắn ta lại có mặt tại Pari, càng không biết là Minh Luân ở nhà hàng đó trước nếu anh biết trước thì có cho tiền anh cũng chẳng bước chân vào.
" Ăn đi, xong anh sẽ xử em sau " anh gắp thức ăn cho cô, còn ra giọng hù dọa cô.
" Em làm gì chứ? " khuôn mặt ngây ngô của cô hiện ra, nhưng trong lòng cô thì lại khác, cô biết anh nói về vấn đề gì, anh thù dai vậy sao?
" Em chắc chưa "
" Chắc mà "
Hoàng Thiên im lặng, trong bàn ăn anh không muốn nói nhiều với cô, đôi khi lại mất vui.
Anh thay đồ xong thì leo lên giường ôm vật nhỏ vào lòng, anh chỉ muốn chiếm cô làm của riêng mình, Hoàng Thiên không thích cô tiếp xúc thân mật với ai khác kể cả nam lẫn nữ.
" Bảo bối, em không được tiếp xúc với hắn ta, loại người đó không tốt chút nào " anh vừa nói vừa vuốt tóc cô.
" Làm sao em tránh được chứ, hắn thấy em trước kia mà, còn nữa sao anh biết người ta không tốt " anh hay ghen nên cô cũng muốn chọc anh đôi chút cho vui.
" Anh nói không tốt là không tốt, em đừng cãi anh " anh hắng giọng nói.
" Thiên, anh ghen à " cô cười cười đáp lại anh.
Ghen sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nho-ngan-thuong/2933508/chuong-35.html