Anh trở lại phòng bệnh, ngồi cạnh nắm tay cô, mắt anh nhìn vết thương trên trán của cô mà tim anh đau thắt lại, đã bao lần cô bị thương như vậy nhưng anh chỉ biết trơ mắt nhìn cô, nếu được hoán đổi anh cũng cam tâm tình nguyện chịu thay cho cô, nhìn cô bị như thế anh thật sự không kìm lòng được.
" Con đừng lo lắng, con dâu sẽ không sao đâu, để mẹ về nấu ít cháo cho con bé " bà vỗ vỗ vai anh an ủi.
" Được "
Hoàng Yến lái xe đưa bà và quản gia Trịnh về, cứ để anh ở đó với Liên Chi, lát nữa cô vào thăm sau cũng được.
Nữa tiếng sau thì cô cũng tỉnh, Liên Chi từ từ mở mắt ra người đầu tiên cô thấy chính là anh, nhìn khuôn mặt lo lắng của anh trong lòng cô hạnh phúc vô cùng, cô cứ nghĩ mình sẽ chết mà bỏ anh lại, nhưng ông trời cũng quá thương cô đi.
" Ông xã " cô nhẹ giọng gọi.
" Bà xã, em có chỗ nào không khỏe không? Nói anh " anh vội vàng hỏi han cô.
" Em không sao, anh đừng lo " cô nở nụ cười với anh.
Cô chỉ có đau đầu chút thôi còn lại không vấn đề gì? Thấy anh lo cô cũng không nở, nên cô chịu một chút cũng không sao.
" Bà xã, em mang thai rồi, chúng ta được lên chức rồi " anh đặt tay lên bụng cô, giọng nói cũng vui lên rõ.
" Cái gì? Sao lại mang thai " cô tỏ vẻ không tin lời anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nho-ngan-thuong/2933453/chuong-60.html