🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thành Ngọc nhớ lần đầu tiên chạy trốn, cô không có chút kinh nghiệm nào.



Nhân lúc Lâu Kế Phóng ở bên ngoài, cô lấy cớ nói với lính gác ở doanh trại rằng Lâu Kế Phóng cho cô đi.



Lời nói gió bay, sao lính gác có thể thả người.



Vì thế cô cố chấp xông ra ngoài, sau đó bị lính gác trói lại rồi quăng ra phơi nắng.



Mặt trời gay gắt nóng rực, Thành Ngọc bị phơi nắng đến mức tim đập nhanh, tay chân vô lực mất sức.



Môi trở nên tái mét, như sắp ngất đi.



Cuối cùng chờ tới lúc Lâu Kế Phóng quay về.



Anh đứng bên cạnh Thành Ngọc, cụp mắt nhìn gương mặt không có chút máu của cô.



Ngồi xổm xuống, tháo găng tay ra xoa môi cô.



Hỏi cô: “Muốn uống nước không?”



Nước mắt Thành Ngọc chảy ra theo bản năng, cô chỉ muốn chạy, chứ không phải muốn chết.



Nhưng cô vẫn hỏi trước: “Có phải chị gái tôi chết rồi không?”



Lâu Kế Phóng nhìn cô bằng sắc mặt như bình thường, gật đầu, hờ hững nói: “Đúng vậy.”



Thành Ngọc đau khổ nhắm mắt lại, giọng nghẹn ngào: “Anh nói… Sẽ tìm chị về giúp tôi… Là lừa tôi sao?”



Lâu Kế Phóng nhẹ nhàng lau sạch bụi bặm trên mặt cô: “Đúng vậy.”



Anh thậm chí không thèm che giấu.



Ngay sau đó Thành Ngọc trợn mắt hung dữ nhìn anh: “Vậy bây giờ tôi phải đi! Anh là đồ lừa đảo!”



Cô khóc lớn và hét lên.



Nhưng từ đầu đến cuối cảm xúc của Lâu Kế Phóng không dao động chút nào.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-ngoc/2750842/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trầm Ngọc
Chương 6
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.