Dịch: CP88
Cố Tân Tân liếc về phía cách đó không xa. "Anh ta đến đây sao?"
"Đang ở trên xe."
"Bên ngoài tuyết lớn như vậy, còn là mùng một đầu năm, anh mau đưa anh ta về đi."
"......"
Cố Tân Tân biết ở Lục Thành này sợ là không gì có thể qua được mắt Cận Ngụ Đình, "Phía tôi đã không sao rồi."
"Lá gan của cô đúng là càng ngày càng lớn. Cô không nghĩ tới, ngộ nhỡ Tu Phụ Thành không những không thả cô đi mà còn muốn mạng của cô thì cô muốn làm thế nào?"
Cố Tân Tân chuyển tầm mắt đi, nhưng nơi khóe mắt vẫn còn lưu lại bóng dáng chiếc xe màu đen nghênh ngang đậu ở đó, giữa một trời tuyết trắng dường như lại càng thêm nổi bật hơn.
"Tu Phụ Thành có một câu là nói thật, trong mắt anh ta chỉ có công ty, giết tôi không đem lại lợi ích gì cho anh ta cả."
Nhưng Khổng Thành vẫn không nghe lọt câu này, "Đối với anh ta giết một mạng người cũng chỉ như bóp chết một con kiến, chẳng lẽ anh ta còn sợ người nhà của cô bị dồn vào đường cùng quay ngược lại phản kích sao?"
"Không phải vẫn còn Cận Ngụ Đình sao? Tu Phụ Thành sẽ không tự rước phiền phức lớn như vậy vào người."
"Hóa ra trong lòng cô vẫn rõ ràng."
Cố Tân Tân đối mặt với Khổng Thành, nhịp tim có chút nhanh. "Anh nói lại với anh ta, tôi không sao. Tôi còn chút chuyện phải xử lý, anh đưa anh ta về trước đi." Cố Tân Tân nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960272/quyen-2-chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.