Dịch: CP88
***
Cận Ngụ Đình hơi dùng sức đẩy cô, khuôn mặt nhỏ của Cố Tân Tân lập tức nghiêng qua nguýt anh một cái.
"Không lẽ em lại muốn tôi đi bộ vào?"
Cận Ngụ Đình nói xong, khom người nhìn Cố Tân Tân, thấy cô còn chưa động thì dứt khoát đẩy cô sang bên cạnh rồi ngồi xuống.
Cận Hàn Thanh thấy anh muốn đóng cửa xe, một tay liền vươn ra cản lại, "Lão Cửu, chú cũng không phải là người không có chừng mực như vậy."
"Lẽ nào anh có làm việc gì vì Thương Lục mà có chừng mực?"
Bàn tay Cận Hàn Thanh hơi buông lỏng, "Chỉ sợ thu về không đủ bù lại cái đã mất."
"Anh không cần lo, đây là chuyện riêng của em." Cận Ngụ Đình nói xong, đóng cửa lại.
Tài xế ngồi im không nhúc nhích, Cố Tân Tân đành ra hiệu cho ông ấy lái đi.
"Cận Ngụ Đình, những tấm ảnh kia là anh cho người chụp phải không? Chuyện này nhất định không liên quan đến Cận Hàn Thanh, Thương Kỳ hiện tại đang bị mấy người theo dõi gắt gao thì dù có chụp được cũng sẽ không thể có cách nào tung ra."
Cận Ngụ Đình khoanh hai tay trước ngực, "Đúng, nếu không tôi sẽ không còn lý do đến chỗ này nữa, anh ấy cũng nhất định sẽ bất chấp mà xông vào."
"Anh không cảm thấy mình quá bừa bãi rồi sao? Chỉ vì cần một cái lý do mà giội nước bẩn lên người tôi?"
"Đây không phải nước bẩn. Nếu một chút tín nhiệm đó Tu Tư Mân cũng không thể cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960202/quyen-2-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.