Dịch: CP88
***
"Vì sao lại không tin?"
"Đâu ra nhiều cái vì sao thế?" Cố Tân Tân túm lấy mu bàn tay của anh. "Chỉ là mỗi khi nhìn lại chính mình lúc trước cảm thấy rất buồn cười, nhìn đến anh lại càng buồn cười hơn."
"Em cảm thấy tôi cưới em về làm bia đỡ đạn, khó khăn lắm Thương Lục mới tỉnh thì tôi lại nói thích em buồn cười lắm sao?"
Chẳng lẽ không đúng? Anh làm hết thảy đều là vì Thương Lục, tuy ngay từ ban đầu cô đã biết nhưng cuối cùng vẫn mang theo một thân thể đầy thương tích rời đi. Bây giờ anh lại nói người anh thích thật ra là cô, không phải chuyện cười thì là cái gì?
Cố Tân Tân cảm thấy những nước mắt kia giống như đã rơi xuống vô ích, nghĩ lại thì cũng không phải, chỉ là Cận Ngụ Đình đã nói ra lời này quá muộn, từ sau cái ngày nước mắt cô chảy cạn, mọi thứ đều đã muộn hết rồi.
Thích và yêu là hoàn toàn khác nhau, thế nhưng bây giờ Cận Ngụ Đình lại nói ra chữ này.
Cố Tân Tân thu tay về, nét mặt cũng nghiêm túc lại không ít, "Tôi không muốn dây dưa mập mờ với anh, những lời như thế này xin anh sau này đừng nói nữa."
"Được, tôi sẽ chỉ nói lần này, sau này không bao giờ nói nữa."
Cố Tân Tân đẩy bát trong tay ra. "Tôi no rồi."
"Tôi đồng ý với em không nói những câu kia, vậy thì em cũng phải đồng ý với tôi một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Từ giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960194/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.