Dịch: CP88
***
Cố Tân Tân nhíu mày. "Chị cũng biết Cận Hàn Thanh là người cẩn trọng như thế nào, em thật sự không có bản lĩnh đưa chị đi."
"Tôi đã nghĩ cách rời khỏi anh ta, nhưng vì tôi không quen thuộc địa hình xung quanh nên dù có chạy ra được cũng không biết nên đi đâu."
Cố Tân Tân nhìn Thương Lục, hôm nay cô ấy mặc chiếc váy len đơn giản, cổ áo hơi trễ làm nổi bật lên chiếc cổ xinh đẹp, khuôn mặt tinh khiết và ngũ quan tinh xảo, Cố Tân Tân không khỏi dời tầm mắt. "Không phải em không muốn giúp chị, mà sự thật là rất khó. Em cũng không có cách nào giấu chị đi, hơn nữa Cận Hàn Thanh cũng rất nhanh sẽ tìm ra, đến lúc đó đến cả em anh ta cũng sẽ không buông tha."
Trong mắt Thương Lục lộ ra tuyệt vọng, không thể trông cậy vào Thương gia, những người bạn trước đây cũng đã sớm không còn đến thăm cô ấy. Thương Lục cảm giác được bản thân hiện tại không khác gì một con chim hoàng yến nhốt trong lồng, nơi nào cũng đừng hòng đi được.
Cố Tân Tân khẽ nắm tay thành quyền, bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói của Tống Vũ Ninh, "Còn chưa xong à?"
Cố Tân Tân mở ra một khe nhỏ, hướng về phía Tống Vũ Ninh nói, "Chị về trước đi."
"Làm sao thế?"
"Nghe lời em, nhanh!"
Tống Vũ Ninh thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô thì vội vàng đi sang gian bên cạnh sau đó cũng đóng cửa lại.
"Chị dâu, vì sao chị lại nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960186/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.