Dịch: CP88
***
Trong lòng Cố Tân Tân cũng có chút sợ hãi, sợ đột nhiên nghe được giọng của Cận Ngụ Đình, cũng sợ sẽ gặp được ai đó. Dù sao một kế hoạch có được tính toán kỹ đến cỡ nào thì cũng có thể có những bất ngờ. Chân cô thật ra đã hồi phục gần như là hoàn toàn rồi, vết thương trên người cũng được bảy tám phần, cô giả bộ trước mặt Cận Ngụ Đình như vậy chẳng qua là vì muốn khiến anh lơ là thôi.
Cố Tân Tân càng chạy càng nhanh, xuyên qua hành lang sau đó tiến vào sảnh bệnh viện. Cô đứng trước thang máy, bởi vì chạy quá nhanh mà chân có chút run rẩy. Cô chống một tay trên mặt tường, cửa thang máy mở ra liền nhìn thấy mấy người đứng bên trong.
"Tu phu nhân."
Cô bước nhanh vào trong, một người đứng trong đó đỡ lấy cô, "Phu nhân không sao chứ?"
"Không sao."
"Xe đã chuẩn bị xong, đang chờ phu nhân ở phía dưới tầng hầm."
Cố Tân Tân gật nhẹ, cửa thang máy khép lại, cô nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của mình phản chiếu trên cửa thang máy. Cố Tân Tân khẽ tựa lưng về sau, trong đầu trống rỗng cực kỳ khó chịu.
Nếu bây giờ cô còn chưa đi thì hẳn là đang ở cùng Cận Ngụ Đình, sau khi anh mang bình xịt chống nắng xuống nói không chừng còn muốn giúp cô xịt lên. Sau đó cô nhất định sẽ trêu chọc anh một chút, nói anh nhất định phải chú ý dưỡng nhan, nếu không khuôn mặt đẹp trai đó sớm muộn cũng sẽ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960165/quyen-2-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.