Dịch: CP88
***
Thang máy dừng hẳn, sau đó tinh một tiếng, Thương Lục bước nhanh vào trong.
Bên trong thang máy không có nhiều người, cô ấy đi vào một góc sau đó cúi thấp đầu, tận lực không để người quen nào nhìn thấy.
Cửa thang máy đóng lại, thang máy tiếp tục đi xuống, thế nhưng vì lượng người trong trung tâm thương mại rất lớn nên tầng nào thang máy cũng phải dừng lại. Ở tầng tiếp theo, khi cửa mở Thương Lục đột nhiên nghe có người gọi cô ấy. "Chị?"
Trong lòng thầm than một tiếng không ổn, đầu càng cúi thấp hơn.
"Chị?"
Thương Kỳ bước nhanh về phía trước, đến bên cạnh cô ấy, "Sao chị lại đứng một mình ở đây? Anh rể đâu rồi?"
Thương Lục mím môi không đáp, Thương Kỳ kéo cánh tay cô ấy. "Không phải chị lại lén chạy ra ngoài đấy chứ?"
Thương Lục đẩy tay cô ấy ra rồi xoay người sang một bên khác, xuyên qua tấm cửa thủy tinh có thể thấy được quang cảnh bên ngoài và người qua lại. Thương Lục không khỏi chán nản, một khi đụng phải Thương Kỳ thì xem như tám phần là đi không nổi rồi.
"Đi ra." Thương Lục không ngẩng đầu, nói với cô ta.
"Chị mau nói với em đi, anh rể ở đâu? Anh ấy mà không thấy chị nhất định sẽ gấp chết đó."
Thương Lục nhìn thang máy dừng lại ở tầng một, bất đắc dĩ đi ra ngoài, cũng không thể để cho Thương Kỳ đi theo cô ấy đến tận tầng hầm được.
Thương Kỳ đi theo sau Thương Lục, "Chị, chị chờ chút......"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tram-nam-sac/1960159/quyen-2-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.